Hôsia 2:7 - Sơ̆p Hlabơar Nơ̆r 'Bok Kei-Dei7 Sư gô druh kiơ̆ pơyô so sư mă-lei ưh kơ tam, chă mă-lei ưh kơ tơ'bơ̆p. Đơ̆ng noh sư gô khan: ‘Inh gô wih tơ klo inh mă adrol; yua kơplah noh inh hiôk hloh kơ dang ei.’ Faic an caibideil |
Mă-lei lu nhôn gô pơm keh dôm nơ̆r lu nhôn pơkă boih, lu nhôn gô soh nhang 'bâu phu kơ Pơtao Drŏ-kăn kơpal Plĕnh păng tuh sik pơyơ̆r ăn kơ sư, thoi lu nhôn đei pơm boih, lu 'bok yă lu nhôn, lu pơtao nhôn, lu yŏng pơgơ̆r lu nhôn lăm lu pơlei lăm dêh char Juđa păng tơ rok trong lăm pơlei tih Jêrusalem; kơplah noh lu nhôn đei tơmam sa phĭ rơkah rơkai, jang sa hiôk-hian ưh kơ đei tơdrong kiơ truh.
Tơweh lê̆ sư đơ̆ng anih kon bơngai, jơhngơ̆m đon sư thoi sem brem păng sư kư̆m oei thoi aseh bri. Sư arih sa 'nhĕt thoi rơmo păng akâu sư đak ngom kôp, tŭk đơ̆ng plĕnh jur gom sư, dĭng truh tơ sư băt 'blŏk kơ Kră Yang 'Bok Kei-Dei Tih hloh, pơgơ̆r dêh char kon bơngai păng Sư pôk bu pơm yŏng mơ̆ng kơ Sư.