Hagai 2:7 - Sơ̆p Hlabơar Nơ̆r 'Bok Kei-Dei7 Inh kơgŭ đĭ-đăng dêh char gô tơdrŏ păng dôm tơdrong hơpơi wă lu dêh char gô truh păng Inh gô pơm 'bĕnh blai kơ hnam âu,’ Kră Yang Tih Hloh khan thoi noh. Faic an caibideil |
Inh ăn kơ lu adrĕch adrung hli tơrơ kơplah kơtơ̆ng tơdrong sư pơchah răm 'bơ̆t Inh tơhuŏng sư tơ anih lôch, hơdai hăm đĭ-đăng lu bơngai huŏng tơ sơlŭng jrŭ! Dang ei đĭ-đăng lu 'long tơ pơgar Êđen, lu 'long 'lơ̆ng đei rơih iŏk lu 'long 'lơ̆ng đơ̆ng kông Liban, đĭ-đăng lu 'long mă đei đak hơiuh lơ̆m, đĭ lu 'long noh đei tơdrong pơlung lăm hơlŭng jrŭ.