Sṳ̂-phiên 142 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-suKhiù Pông-chhu ke Khì-tó Thai-ví chhai sân-lùng tú só chok ke kau-hiun-sṳ̂, yit-phiên khì-tó-vùn. 1 Ngài chhut-sâng ôi-khiù Song-chú; ngài thai-sâng tui Kì khién-khiù. 2 Ngài tui Kì piang-chhut ngài só-yû ke khú-chhìn, chiông ngài yit-chhiet ke fam-nan kóng pûn Kì thâng. 3 Ngài ke sîm-sṳ̀n pot-tok-ngok ke sṳ̀, he Kì chhîn-chhú tî ngài ke tho-lu. Chhai ngài só-hàng ke lu-song, sù-thi̍t sat-hó kî-koân oi hoi ngài. 4 Ngài khon-lòi khon-hi, chhìm mò ngìn hó then-sú; ngài ya chhìm mò lu hó thò-chéu; mò ngìn koân-sîm ngài ke sâng-sí. 5 Song-chú â, ngài tui Ngì ôi-khiù, kóng: “Ngì he ngài ke phit-nan-só, he ngài kîm-sên yit-chhiet ke fuk-fun.” 6 Khiù Ngì thâng ngài khiù-ham ke sâng, yîn-vi ngài chhai chhie̍t-mong chûng. Khiù Ngì kiu ngài thot-lì pet-hoi ngài ke ngìn, yîn-vi kì-têu pí ngài kha khiòng-sṳn. 7 Khiù Ngì kiu ngài thot-lì châi-nan, hó-pûn ngài siung-chan Ngì ke miàng. Ngi-ngìn chhiu voi vì-tén ngài, yîn-vi Ngì sṳ̂-ên hó khoán-thai ngài. |