Sṳ̂-phiên 140 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-suKhì-khiù Pó-fu Thai-ví ke sṳ̂, kâu-pûn Sṳn-kô Chhui-chóng. 1 Song-chú â, khiù Ngì kiu ngài thot-lì fái-ngìn; pó-sú ngài, mo̍k pûn hiûng-ok ke ngìn ham-hoi. 2 Kì-têu yit-sîm thù-mèu fái-sṳ; kì-têu tak-ngit ngiâ-hí fûn-chên. 3 Kì-têu ke sa̍t-mà chhiong thu̍k-sà, mân-choi fan-sṳ̀-chhung ke thu̍k-hi. 4 Song-chú â, kiu ngài thot-lì fái-ngìn ke khièn-sṳ; pó-sú ngài, mo̍k pûn hiûng-ok ke ngìn ham-hoi; kì-têu thù-mèu oi hoi ngài tiet-tó. 5 Ke-têu kiêu-ngau ke ngìn sat kî-koân oi hoi ngài; kì-têu yung sok-è sat lau-é, kûi-lu chông lò-mióng oi chok ngài. 6 Ngài tui Song-chú kóng: “Ngì he ngài ke Song-ti!” Song-chú â, khiù Ngì chet-ngí thâng ngài khién-khiù ke sâng! 7 Chṳ-kô ke Song-chú, ngài thai-nèn ke Chṳ́n-kiu-chá â, tông siông-chhṳ̀ ke-ngit, Ngì yû pó-fu ngài ke thèu-nà. 8 Song-chú â, mo̍k pûn fái-ngìn ke sîm-ngien sṳ̍t-hien; khiù Ngì mo̍k pûn kì-têu ke yîm-mèu sṳ̀n-kûng, miên-tet kì-têu chhṳ-kô chhṳ-thai. 9 Khiù Ngì pûn vì-khun ngài ke ngìn thèu-hìn nó-pién, sṳ́ kì-têu ke chu-chú lìm-to chhṳ-kâ sṳ̂n-song. 10 Ngien chho̍k tông-mâng ke fó-than lo̍k chhai kì-têu sṳ̂n-song; ngien kì-têu ham-lo̍k chhṳ̂m-hâng, yún-yén pak m̀ hí-lòi. 11 Ngien fí-pong ngìn ke chhai sṳ-kiên khî m̀-he̍t; ngien hiûng-ok ke ngìn pûn châi-nan tá vang-thet. 12 Song-chú â, ngài tî Ngì oi vi ngio̍k-séu ke ngìn chú-chhṳ̀ kûng-tho; Ngì thin-chho̍k voi vi khiùng-khú-ngìn sṳ̂n-chông chṳn-ngi. 13 Ngi-ngìn yit-thin voi siung-chan Ngì ke miàng; chṳn-chhṳ̍t ke ngìn voi he̍t chhai Ngì mien-chhièn. |