Sṳ̂-phiên 133 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-suHa̍p-yit ke Fuk-hi Thai-ví sông-kîn ke sṳ̂. 1 Khon â, hiûng-thi chí-moi fò-fò mu̍k-mu̍k khiung-ha he̍t, he hò-tén ke mî-san, hò-tén ke khoai-lo̍k! 2 Liá chhiu-chhiong he pó-kui ke hiông-yù, tui Â-lùn ke thèu-nà-táng liù-hâ, liù-to fù-sî, yu liù-to sâm-liâng. 3 Liá chhiong Het-mùn-sân ke kâm-lu, lo̍k chhai Siak-ôn ke khiùn-sân-táng. Chhai ke-vi Song-chú yin-hí oi su-fuk, chhiu-he oi su-hâ yún-yén ke sâng-miang! |