Sṳ̂-phiên 129 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-suKhiù Chú Tá-thui Yî-set-lie̍t ke Sù-thi̍t Sông-kîn ke sṳ̂. 1 Yî-set-lie̍t â, ngì kóng khon-é; chhiùng-se, sù-thi̍t ngióng-pân pet-hoi ngì. 2 “Chhiùng-se, sù-thi̍t pet-hoi ngài chhin li-hoi, chúng-he, kì-têu pin-mò tet-tó sṳn-li. 3 Kì-têu chhai ngài ke poi-nòng liù-hâ chhin-chhṳ̂m ke sông-héu, chhiong lài-thièn ke ngìn só lài chhut-lòi chhòng-chhòng ke nài-kiêu. 4 Chúng-he, kûng-ngi ke Song-chú théu-piong ngài; Kì chiông khún-tén ngài ke sok-è chám-thôn.” 5 Ngien ke-têu hen Siak-ôn ke ngìn, chhiòn-phu tù-tó kien-seu thui-chéu. 6 Ngien kì-têu chhiong vuk-táng ke chhó, hàn-màng thai chhiu châu-thet, 7 m̀-la pûn kot-chhó ke ngìn kha̍k yit-kha̍k, chhiu-he khún hí-lòi ya mò yit-khún. 8 Lu-ko ke ngìn lièn yit-ke ya m̀-voi kóng: “Ngien Song-chú su ke fuk-hi lìm-to ngì-têu! Ngài-têu fung Song-chú ke miàng chuk-fuk ngì-têu!” |