Sṳ̂-phiên 127 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-suSiung-chan Song-chú ke Chṳ-san Só-lò-mùn sông-kîn ke sṳ̂. 1 Na m̀-he Song-chú hí-vuk, hí-vuk ke ngìn chhiu tá-sóng kûng; na m̀-he Song-chú pó-fu sàng-sṳ, khon-sú ke ngìn ya mò lu-yung. 2 Chó-chó hong, am-am soi, vi-tó sṳ̍t kûi-ngit lò-luk, liá he mò chhái-kûng; yîn-vi Song-chú chhai Kì só thung-siak ke ngìn soi-muk ke sṳ̀ yí-kîn su-pûn kì-têu. 3 Chṳ́-ńg he Song-chú só-su ke sán-ngia̍p; fu-ńg fài-thôi he Kì su ke fuk-hi. 4 Heu-sâng sṳ̀ só kiung ke chṳ́-ńg, chhiu-chhiong chan-sṳ sú-chûng ke chien. 5 Chien-thoi chông-mân liá-chúng chien ke ngìn sṳ̍t-chhai yû fuk-hi ô! Kì chhai sàng-mùn-héu thùng tui-sú chên-lun chhiu m̀-voi kien-seu. |