Sṳ̂-phiên 121 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-suSong-chú he Ngài ke Pó-fu-chá Sông-kîn ke sṳ̂. 1 Ngài oi ngo-thèu mong khiùn-sân; ngài ke pông-chhu tui nai-vi lòi? 2 Ngài ke pông-chhu he tui Song-chú lòi; Kì he chhóng-chho thiên-thi ke Chú. 3 Kì m̀-voi pûn ngì tiet-tó; ngì ke pó-fu-chá m̀-voi tuk-muk-soi! 4 Khon â, Yî-set-lie̍t ke pó-fu-chá, Kì m̀-voi tuk-muk-soi, ya m̀-voi soi-thet hi. 5 Song-chú oi pó-fu ngì; Kì chhai ngì ke sṳ̂n-piên pó-yu ngì. 6 Ngit-sṳ̀-thèu, ngit-thèu m̀-voi sông-tó ngì; am-pû-sṳ̀, ngie̍t-kông ya m̀-voi hoi ngì. 7 Song-chú oi pó-fu ngì, miên-su yit-chhiet ke châi-nan; Kì oi pó-fu ngì ke sâng-miang. 8 Ngì chhut, ngì ngi̍p, Song-chú oi pó-fu ngì, tui liá-ha chhṳ̍t-to yún-yún yén-yén! |