Sṳ̂-phiên 12 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-suKhì-tó Khiù Pông-chhu Thai-ví ke sṳ̂, kâu-pûn Sṳn-kô Chhui-chóng, thiau yung Thi-pat. 1 Song-chú â, pông-chhu ngài-têu! Khièn-sṳ̀n-ngìn chhie̍t-thet lé; chhai sṳ-kiên yí-kîn chhìm m̀-tó chûng-sîm ke ngìn lô! 2 Thai-kâ fu-siông kóng fâ-liâu, choi-thiàm sa̍t-va̍t, sîm-fài lióng-yi. 3 Ngien Song-chú fûng-thet fung-sṳ̀n ke choi-sùn, kot-thet só-yû kóng thai-fa ke sa̍t-mà. 4 Kì-têu kóng: “Sa̍t-mà he ngài-têu tet-sṳn ke vú-hi; choi he ngài-têu ke, má-ngìn kón tet-tó nè?” 5 Chúng-he, Song-chú kóng: “Liá-ha, Ngài oi hong-hí-lòi! Yîn-vi ke-têu ngiôn-ngio̍k ke ngìn su-tó ap-pet, ke-têu khiùng-khú-ngìn chhên-sâng théu thai-hi; Ngài oi kiu kì-têu thot-lì pet kì-têu ke ngìn.” 6 Song-chú ke yin-hí chui chṳ̂n-sṳ̍t, chhiòn-mò khiet-tiám, chhiong fó-lù chûng lien-ko chhit-pái ke ngiùn án-sùn. 7-8 Sià-ok ngìn si-chhu vàng-tá chhṳ̍t-ko; ha-liù ke ngìn fán-chón su chûn-chhung. Song-chú â, Ngì yit-thin voi pó-fu ngài-têu, kiu ngài-têu yún-yén thot-lì liá sṳ-thoi ke ngìn. |