Sṳ̂-phiên 11 - HAK-NGÎ SṲN-KÎN – Hien-thoi Thòi-vân Hak-ngî Yi̍t-pún – Sîn-Khiu Yok Chhiòn Sû (Lò-mâ-suSin-kho Song-chú Thai-ví ke sṳ̂, kâu-pûn Sṳn-kô Chhui-chóng. 1 Song-chú chhiu-he ngài ke phit-nan-só. Ngì-têu ngióng-pân cho-tet tui ngài kóng: “Ngì oi chhiong tiâu-é pî-ngi̍p chhṳ̂m-sân, 2 yîn-vi ke-têu fái-ngìn khôi-kiûng tap-chien, oi am-chûng sa sîm-kôn chṳn-chhṳ̍t ke ngìn. 3 Kîn-kî na-he pûn-ngìn fí-me̍t, ngi-ngìn hàn nèn cho má-ke nè?” 4 Song-chú chhai Kì ke sṳn-thien tông-chûng; Song-chú ke pó-chho sat chhai thiên-táng. Kì ke muk-chû khon-tén sṳ-kiên-ngìn, kam-chhat kì-têu ke só-hàng só-cho. 5 Song-chú kháu-ngiam ngi-ngìn lâu fái-ngìn; Kì tông yen-hen hau khiòng-phau ke ngìn. 6 Kì oi chiông sa̍k-than-fó lâu liù-vòng-fó kong chhai fái-ngìn sṳ̂n-song, yung ngie̍t-sí ngìn ke sêu-fûng lòi po-yin kì-têu. 7 Song-chú he kûng-ngi ke, Kì fôn-hí kûng-chṳn ke hàng-vì; chṳn-chhṳ̍t ke ngìn yit-thin voi chhèu-kien Kì ke mien. |